Sau khi đã được chính người cha của mình giải cứu khỏi "động quỉ" bên nước bạn, Trần Thị Yên (19 tuổi, trú tại phường Thanh Sơn, TP. Uông Bí, Quảng Ninh) vẫn cảm thấy "bất an" và luôn phấp phỏng mỗi khi tiếp xúc với người lạ.
Phải động viên rất lâu Yên mới dè dặt trải lòng về chuỗi ngày cơ cực đầy tủi hổ của mình khi bị lừa bán làm gái mại dâm nơi đất khách mà nước mắt cứ trực trào tuôn rơi…
Trần Thị Yên trên xe khách khi được giải cứu trở về. Anh do gia đình cung cấp. |
Trái đắng đầu đời
Trần Thị Yên được sinh ra trong một gia đình nghèo ở vùng đất vàng đen. Bố mẹ Yên là lao động tự do nên thu nhập rất bấp bênh, hàng ngày ông bà phải tảo tần chạy chợ kiếm thêm đồng ra đồng vào để lo cái ăn cái mặc cho mấy đứa con "trứng gà trứng vịt". Nhấp chén nước chè, ông Trần Văn Mạnh (bố của Yên), mới gần 50 tuổi nhưng tóc đã lưa thưa sợi bạc trầm ngâm bộc bạch về cuộc sống, gia đình mình. Tâm sự với với PV báo GĐ&XH Cuối tuần, ông Mạnh cho biết mình lấy vợ sớm và sinh được 3 người con. Yên là con cả. "Vợ chồng tôi chắt chiu tằn tiện cũng nuôi được các con ăn học bằng bè bằng bạn nhưng con cái Yên thì…". Ông Mạnh bỏ lửng câu nói, nhìn con. Cô con gái chưa đến hai chục tuổi đầu mà vợ chồng ông đã tưởng chừng như không có cơ hội được gặp lại khi Yên bị kẻ xấu lừa bán sang Trung Quốc làm gái mại dâm.
Phải động viên mãi, Yên mới dè dặt trải lòng về cuộc sống riêng tư của mình với phóng viên. Theo như lời Yên kể, cuối cấp hai Yên đã ngấp nghé có bạn trai cũng bởi do thân hình phổng phao, lớn trước tuổi. Yên ngượng ngùng cho biết: "Vẫn biết rằng vướng vào chuyện yêu đương sớm không hay ho gì nhưng chẳng hiểu sao năm cuối cấp hai em không còn chút hứng thú nào với việc học hành bài vở. Chỉ nghĩ đến đi học thôi đã thấy hãi…". Ngồi bên con, ông Nguyễn Văn Mạnh đỡ lời: "Vợ chồng tôi cũng xoay sở ngược xuôi lo cho con ăn học nhưng cháu nó bảo học không vào và xin được nghỉ học đi làm kiếm tiền đỡ đần bố mẹ. Đông viên mãi, thậm chí cả dọa nạt nhưng nói thế nào nó cũng không nghe cứ nhất quyết đòi nghỉ thì phải chịu chứ biết làm sao hả chú!". Ông Mạnh chép miệng thở dài.
Học không vào nên sau khi tốt nghiệp cấp hai, Yên bỏ học ra TP. Cẩm Phả (Quảng Ninh) để làm thuê. Theo như lời Yên kể thì công việc nhàn hạ, chỉ có điều tiền kiếm được không nhiều, chủ yếu là phục vụ chi tiêu cho nhu cầu của bản chứ cũng không phụ giúp được cha mẹ. Cũng trong thời gian đi làm thuê này, Yên đã quen với Nguyễn Văn Định, trú tỉnh Bắc Giang, hơn Yên ba tuổi. Với mẽ ngoài bảnh trai và tài ăn nói, lại luôn tỏ ra ga lăng nên Yên đã chết mê chết mệt Định và bi kịch của cuộc đời thiếu nữ này bắt đầu từ đây. "Thỉnh thoảng em cũng đọc báo, xem ti vi thấy người ta nói đến những cô gái bị lừa bán sang Trung Quốc làm gái mại dâm nhưng cũng nghĩ rằng đó là những cô gái không may, xảy ra ở đâu đó chứ không ngờ mình cũng rơi vào trường hợp như thế…", đưa tay lên quệt nước mắt, Yên sụt sùi tâm sự.
Đợi cho Yên kìm nén cơn xúc động, chúng tôi mới tiếp tục hỏi về câu chuyện đẫm nước mắt mà cô gái này đã phải trải qua. Theo lời Yên kể, tháng 4/2013, nhân được nghỉ lễ mấy ngày, Định ngon ngọt rủ Yên sang Trung Quốc chơi. Không mảy may nghi ngờ lời mời của người yêu, cộng với việc được đi chơi xa bên người mình luôn tin tưởng khiến Yên đồng ý ngay lập tức. Theo người yêu đi ô tô mất gần nửa ngày đường, Định và Yên mới đến được TP. Móng Cái và được một người phụ nữ sắc sảo, ăn mặc diêm dúa mà Định giới thiệu là chị họ ra đón. Tại đây, Định lấy cớ quay lại mua thêm ít đồ rồi sẽ sang sau và nhờ "chị họ" đưa Yên sang Trung Quốc trước bằng đường tiểu nghạch. Theo chân người đàn bà xa lạ được giới thiệu là chị họ của người yêu, Yên và bà ta đã đi sang Trung Quốc bằng đường tiểu ngạch. Sang đến Trung Quốc người phụ nữ bắt xe ôm cùng Yên đi khoảng hơn chục kilômét nữa thì đến một ngôi nhà tồi tàn. Khi đặt chân đến đây, Yên bỗng thấy bất an trong người khi thấy có 4-5 thiếu nữ ăn mặc hở hang đang ngồi trước cửa ngôi nhà.
Lúc này, Trần Thị Yên mới bàng hoàng nhận ra mình đã bị người yêu lừa bán cho chủ chứa. Cô kêu gào, khóc lóc thậm chí cả quì xuống chắp tay van xin nhưng đáp lại lời khẩn cầu của cô là thái độ lạnh lùng, dửng dưng của "chị họ" người yêu lúc này mới hiện nguyên hình là tú bà và những ánh mắt gầm gừ đe dọa của đám bảo kê. Biết không thể kháng cự lại, Yên đành "nhắm mắt đưa chân" nghe theo lời răn đe của tú bà và chấp nhận kiếp bọt bèo nơi đất khách quê người. "Đầu tiên Bà chủ đe dọa em bằng những ngón đòn của nhóm bảo kê nếu em không nghe theo lời bà ta. Sau đó thì ngọt nhạt khuyên em nếu đồng ý "tiếp khách" thì sẽ cho tiền và khi nào hoàn lại được khoản tiền bà ta đã bỏ ra để mua em được về…", Yên sụt sùi nhớ lại.
"Sau khi biết mình bị lừa bán, cảm giác của Yên lúc đó như thế nào?"- tôi hỏi. "Hoảng sợ! Em sợ lắm…", Yên cúi mặt đáp. "Em có phản ứng gì không?". "Có chứ! Em quỳ xuống "lạy như tế sao" nhưng bà ta vẫn giữ thái độ rất lạnh lùng, rồi bà ấy đổi giọng ngọt nhạt khuyên em nếu biết điều thì phải "tiếp khách" cho bà ta. Ngoan ngoãn chiều lòng khách sẽ kiếm được nhiều tiền và nhanh hoàn lại được khoản tiền bà ta đã bỏ ra để mua em sẽ được về nhà…".
Nỗi đau đáu tìm con của người cha tội nghiệp
Ông Trần Văn Mạnh kể lại chuyện giải cứu con gái. Ảnh T.G |
Trò chuyện với PV báo GĐ&XH Cuối tuần, ông Trần Văn Mạnh cho biết khi con gái lừa bán sang Trung Quốc, vợ chồng ông vẫn không hề hay biết. Cho đến khi điện thoại của ông hiện lên một số máy lạ. "Tôi cứ tưởng số điện thoại khuyến mãi hay lừa đảo như vẫn nghe cảnh báo trên mạng nên không nghe. Số lạ này gọi đến hai, ba lần. Linh tính như có việc gì đó chẳng lành nên tôi bắt máy và hoảng hốt nhận ra giọng con gái mình. Cháu chỉ nói vắn tắt là đã bị lừa bán sang Trung Quốc và bị ép làm gái mại dâm, khổ nhục lắm. Nhận tin này, mẹ cháu ngất lên ngất xuống. Tôi đành an ủi bà ấy bằng giá nào, dù có phải bán hết cửa nhà, tài sản tôi cũng sẽ lên đường đi cứu con. Mặc dù, thú thật với các chú, tôi lúc ấy cũng rối như tơ vò, chẳng biết bắt đầu từ đâu cả…", ông Mạnh chia sẻ. Cũng theo ông Mạnh, sau khi nhận được tin con, ông gọi lại "liên hồi kì trận" nhưng không có tín hiệu trả lời, vợ chồng ông chỉ biết trực chờ điện thoại với hy vọng con gái sẽ điện về thêm một lần nữa.
Trong tâm trạng ngổn ngang tơ vò đấy, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu ông Mạnh - tại sao mình không sang Trung Quốc để tìm cách cứu con. Thế nhưng, nghĩ là nghĩ vậy chứ thực ra nếu có đi ông cũng không biết bắt đầu từ đâu. Những ngày tiếp theo trôi qua trong nặng nề, bỗng một hôm ông được một người hàng xóm khuyên ông nên báo sự việc với chính quyền địa phương để có phương án tối ưu nhất trước khi quyết định đi Trung Quốc cứu con. Như "chết đuối vớ được cọc", ông Mạnh nhanh chóng đến công an phường Thanh Sơn để báo cáo về sự mất tích của đứa con gái và trình bày về nguyện vọng sẽ một mình sang Trung Quốc cứu con. Nhận được sự giúp đỡ từ phía cơ quan chức năng, ngay lập tức ông Trần Văn Mạnh tức tốc giục vợ gom và đi vay mượn thêm tiền bạc để lên đường tìm con.
"Tôi cầm theo hơn hai chục triệu đồng và nghe lời hàng xóm láng giềng, tôi đổi thêm mấy nghìn nhân dân tệ, bắt xe đi Móng Cái với nỗi canh cánh trong lòng - Kiểu gì thì tôi cũng phải tìm thấy con gái…", ông Mạnh nhớ lại. Câu chuyện của ông Mạnh với chúng tôi liên tục bị ngắt quãng nhiều lần vì những cảm xúc từ cuộc hành trình giải cứu cô "con gái rượu" ùa về. Giọt nước mắt của người cha này lại rơi: "Đấy là những ngày tháng không thể nào quên, đến chết tôi vẫn nhớ!". Người cha này kể tiếp: "Sang Trung Quốc, lạ nước lạ cái, không biết tiếng, tôi phải thuê một người dẫn đường. Tuy nhiên, đi đến cả chục nhà chứa của người Trung Quốc mà vẫn không thấy con mình đâu, tôi quay về Việt Nam tiếp tục tìm ở những khu vực gần biên giới nhưng cũng vô vọng và chỉ nhận được những cái lắc đầu của các cơ quan chức năng. Tiền hết, tôi đành quay về nhà giục vợ "tiếp thêm đạn" để lên đường tiếp…", ông Mạnh ngậm ngùi nhớ lại.
Tâm sự với PV báo GĐ&XH Cuối tuần, ông Mạnh thật thà cho biết, bao nhiêu ngày lang thang nơi đất khách, chờ mãi mà không thấy con gọi điện lại, ruột gan ông nóng như lửa đốt. Đã có những lúc ông sống trong tuyệt vọng, tay luôn khư khư cái điện thoại, vừa mong lại vừa không mong những cuộc gọi đến. Con gọi thì tốt để biết được tin con rồi tìm cách giải cứu, nhưng nói dại, nhỡ không may con tìm cách bỏ trốn hoặc không chịu được tủi nhục, ê chề mà tự tử khiến cơ quan chức năng và gia đình gọi báo tin cho ông thì… Đã có những lúc ông nghĩ như vậy và hoảng loạn thật sự. Ông như muốn phát điên, đầu óc lúc nào như cũng muốn nổ tung.
Cuộc giải cứu gay cấn như phim hành động
Đang quay cuồng trong luồng suy nghĩ miên man như không có đường ra ấy, bỗng ông như vỡ òa khi nhận được cuộc điện thoại thứ hai của cô con gái "rượu" báo tin do không chịu tiếp khách, con gái ông bị đánh đập và bị đưa lên chiếc xe bít bùng chuyển đi một nơi khác. "Cháu nó chỉ bảo đó là một khu chung cư cao tầng, nhưng nghe được loáng thoáng rằng đây là tỉnh Quảng Đông…", ông Mạnh bồi hồi kể lại. Ngay lập tức, người cha đau khổ bắt xe đi Quảng Đông với hy vọng những chỉ dẫn của con gái là đúng.
Trao đổi với PV báo GĐ&XH Cuối tuần, ông Nguyễn Văn Nam, công an viên phường Thanh Sơn, TP. Uông Bí, cho biết: "Sau khi gia đình ông Trần Văn Mạnh báo tin con gái bị lừa bán sang Trung Quốc và nhờ giúp đỡ, chính quyền phường đã báo cáo lên cấp trên đồng thời hướng dẫn và tạo điều kiện làm các thủ tục cần thiết để ông Mạnh sang Trung Quốc tìm con. |
Cứng rắn khuyên con như vậy nhưng ruột gan ông nóng như lửa đốt, ngổn ngang trăm mối tơ vò. Ông vạch ra nhiều phương án để thâm nhập động quỉ cứu con và việc đầu tiên ông nghĩ đến là giả làm khách làng chơi. Sau khi bàn bạc với người phiên dịch, ông và người đàn ông đó liền thuê một chiếc taxi đến "điểm hẹn". Đến nơi, người phiên dịch ngồi ngoài taxi chờ, còn ông một mình tiến vào "động quỷ". Nhưng khi ông vừa bước chân vào quán, yêu cầu được chính xác con gái ông phục vụ cả ngày. Rảo mắt qua một vòng, thấy thái độ rưng rưng nước mắt của Yên, nghi ngờ người nhà đến giải cứu nên mụ tú bà vờ như "chiều lòng thượng đế" nhưng một mặt mụ ta gọi đám đàn em "đầu trâu mặt ngựa" ra định "xử đẹp" ông khách lạ. Biết kế hoạch đã bị bại lộ, nếu không chạy có thể nguy cả đến tính mạng của bản thân mình chứ nói gì đến việc cứu con nên ông lùi lại, co giò leo lên taxi chạy thẳng để tránh sự truy đuổi của bọn xã hội đen.
Ông Mạnh nhớ lại: "Chưa dừng lại ở đó, chúng cho xe máy phóng đuổi theo. Chiếc xe phải chạy lòng vòng mấy lần để đánh lạc hướng chúng. Cuối cùng chiếc xe đỗ cách ngôi nhà chừng 200 mét. Tôi điện bảo Yên giả vờ xuống tầng 1 rồi cố chạy về phía taxi đang đỗ để chạy thoát nhưng lúc này bọn xã hội đen càng bao vây ráo riết ngôi nhà hơn". Biết không thể thoát bằng cửa trước, lúc này Yến đã mượn chìa khóa giả vờ lên tầng trên phơi quần áo rồi tìm cách trèo xuống đất bằng đường phía sau tòa nhà.
Thêm vào lời kể của cha, Yên cho biết: "Nhìn từ trên cao xuống, chân tay tôi run lẩy bẩy nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh leo xuống. Khi xuống đến tầng 2 thì không còn gì để bám. Tôi lúc này cứ lơ lửng trên bọc dây cáp cách mặt đất hơn 4 mét. Luống cuống tôi rơi bịch xuống đất". Cú rơi như trời giáng khiến đầu óc Yến choáng váng, chân tê cứng. Sau một lúc định thần, Yến chạy thục mạng vào một ngõ hẻm trong đêm tối để trốn sự truy đuổi.
Đứng bên ngoài, ông Mạnh rất hoang mang khi thấy bọn bảo kê nhà chứa đứng chặn mọi ngả đường. Nóng ruột, lo đến sự an nguy của con, ông vội nhảy xuống xe chạy đi tìm Yến. Đến lúc tưởng chừng như vô vọng, thì ông Mạnh thấy một bóng người quay ngược xuôi cách nơi ông đang đứng khoảng 300 mét. "Tôi liền chạy như con thiêu thân đến chỗ con gái. Thấy tôi, con ngã lăn ra đường. Tôi vội vàng bế con chạy ra xe taxi rồi chiếc xe đi thẳng về đồn cảnh sát cầu cứu", ông Mạnh kể về giây phút gặp con.
Hạnh phúc vỡ òa ngày trở về
Vì nhẹ dạ, thiếu nữ Trần Thị Yên suýt chút nữa không còn cơ hội quay trở lại ngôi nhà này. Ảnh T.G |
Khi sức khỏe Hải ổn định lại, hai cha con ông Mạnh thuê chiếc xe taxi phóng bạt mạng trong rừng theo hướng về cửa khẩu. Suốt chặng đường dài đi trong rừng hẻo lánh, để tránh sự truy đuổi của bọn buôn người Yên phải chui vào ghế xe để lẩn trốn. Cứ thế chiếc xe chạy ròng rã suốt 2 ngày 2 đêm trên con đường đầy sỏi đá, ổ gà, và về đến cửa khẩu. Lúc này hai cha con lo sợ bọn buôn người vẫn chưa có ý định từ bỏ. Vượt qua đò, đặt chân trên đất Việt Nam cũng là lúc trong người không còn 1 xu dính túi. Lúc này, hai cha con ôm nhau òa khóc trong niềm hạnh phúc.
Theo ghi nhận của phóng viên, tuy vừa trải qua những tháng ngày như sống trong địa ngục trần gian Trần Thị Yên vẫn xinh xắn nhờ nước da trắng ngần và vóc dáng cao ráo, gương mặt thanh tú, ưa nhìn. Yên bảo: "Cho đến giờ phút này, được gặp lại cha mẹ, người thân và ngồi đây tiếp chuyện với nhà báo với em đó là điều hạnh phúc mà trước đây em tưởng chỉ có trong mơ. Nếu không có bố em ra tay giải cứu thì đời em tưởng như đã chấm hết…".
Ngắt lời cô con gái "rượu", ông Mạnh trầm ngâm: "Cuộc sống ở quê nhà tuy lam lũ, vất vả nhưng yên bình và đầm ấm vì có vòng tay bố mẹ che chở…". Nói đến đây, giọng người đàn ông đã đi hết nửa đời người cùng những thăng thăng trầm của cuộc sống trở nên xa vắng: "Vừa mới được cứu về nhưng nó đã có ý định xin đi học cái nghề nào đấy hoặc xin đi làm công nhân để đỡ đần cha mẹ nhưng vợ chồng tôi chưa đồng ý. Tôi muốn cháu nghỉ ngơi một thời gian sau những tháng ngày sóng gió, rồi cũng phải định hướng cho con chứ cha mẹ nào bảo bọc con cái mãi. Hy vọng sau vụ "chết hụt" vừa rồi cháu nó sẽ "khôn" ra, biết phân biệt đúng sai, phải trái, người tốt, kẻ xấu nhưng sự đời thì không ai biết được…".
Chia tay phóng viên, người cha này trải lòng ngậm ngùi. Cho đến tận bây giờ nhớ lại hành trình tìm và giải cứu con, thỉnh thoảng ông vẫn "lạnh cả người" và không thể tin được sao lúc đó mình lại làm được nhưng việc phi thường đến thế. "Chắc là do tình mẫu tử của một người cha thương con", ông bảo. Nhưng rồi ông lại băn khoăn: "Gia đình tôi thật may phước khi đưa được con về. Thế nhưng, bên đó còn nhiều người là nạn nhân của bọn buôn người lắm. Không biết khi nào tất cả mới được trở về với người thân".
Theo lời kể của Trần Thị Yên, kể từ khi bị lừa bán vào tổ quỷ mỗi ngày cô phải bán dâm từ sáng khuya, nếu không phục tùng mệnh lệnh của bà chủ sẽ bị đám ma cô đánh đập, sẽ bị bỏ đói. "Mỗi khi từ chối, em bị bà chủ sai bọn bảo kê đánh đập dã man. Chúng đạp vào bụng, túm tóc giật ngược lên và không cho ăn uống gì cả nên em phải cắn răng chịu đựng hy vọng sẽ có ngày được cứu ra khỏi chốn địa ngục trần gian này…", Yên bàng hoàng nhớ lại. Ngoài lúc bán dâm, cô bị nhốt trong phòng, không được trò chuyện với ai. Sống trong "địa ngục trần gian" nhưng trong đầu Yên lúc nào cũng nung nấu ý định bỏ trốn. Khi bị lừa bán và bị ép bán dâm cho khách làng chơi, Yên không ít lần nghĩ đến cái chết và trong đầu luôn nung nấu ý định bỏ trốn nhưng bất thành. Sau khi gọi được cuộc điện thoại cho người thân, cô đã lạc quan hơn và trong đầu le lói tia hi vọng mình sẽ được giải cứu. |
(Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi)
Dương Hoàng(nguoinoitieng.vn)
Chủ liên quan
Bình luậnViết cảm nhận